Tuổi trẻ – Con yêu! Vậy là sau một thời gian suy nghĩ đắn đo, mẹ quyết định trở thành mẹ, một mình.
Làm mẹ là một công việc nặng nhọc, làm mẹ một mình nặng nhọc gấp đôi. Khi quyết định có con, mẹ đã tiên lượng cho mình điều đó. Nhưng từ giây phút nhìn thấy sự hiện diện của con qua vạch đỏ thứ hai trên que thử, mẹ đã cảm nhận được niềm hạnh phúc đang dâng lên trong mình. Mẹ thấy mình thật vĩ đại, phút chốc biến thành thành trì bảo vệ một sinh linh bé nhỏ. Từ phút ấy mẹ biết mình không còn cô đơn nữa. Mẹ biết mình trở nên lớn mạnh bởi sẽ phải đương đầu với nhiều khó khăn: ốm nghén, tăng cân… Những sở thích của mẹ thời son rỗi phải gác bỏ. Nhưng bù lại, mẹ có một thiên thần ở cạnh mình.
Mẹ hồi hộp chờ xem hình ảnh đầu tiên của con trên màn hình máy tính, chờ nghe nhịp đập của quả tim con bé nhỏ. Tưởng tượng bàn tay tí xíu của con và đôi má, đôi môi, ánh nhìn bé bỏng của con giờ là niềm vui của mẹ sau một ngày mệt nhọc.
Vòng bụng của mẹ lớn dần theo cân nặng của con. Mẹ chuẩn bị nhiều thứ: áo quần, găng tay, tất chân, xe nôi, xe đẩy… trong một niềm hứng khởi bất tận. Con sẽ đi cùng mẹ và chỉ với mẹ, con sẽ hỏi ba là ai, ba đâu? Sẽ khó khăn để tìm câu trả lời cho con nhưng mẹ tin mẹ sẽ tìm được câu trả lời phù hợp. Rằng con sẽ chỉ có mẹ và họ hàng bên ngoại, các cậu sẽ thay chỗ ba của con như mọi người đã ủng hộ và hứa với mẹ: sẽ yêu thương con gấp đôi.
Nếu là con trai, con sẽ là người đàn ông trụ cột trong gia đình, sẽ là niềm tự hào của mẹ. Nếu là con gái, con sẽ là bạn thân, là tri kỷ, là sự an ủi lớn lao của mẹ. Mẹ yêu con ngay từ ý nghĩ đầu tiên như thế về con. Và hôm nay mẹ lần đầu tiên được nhìn thấy con trên màn hình máy tính. Lúc bác sĩ đo cái xương đùi tí hon của con, thì trái tim bé nhỏ của con như đập mạnh hơn, để gửi một lời chào nồng ấm: “Chào thế giới, tôi đây”. “Chào con, con yêu của mẹ” – mẹ nghĩ thầm.
Và mẹ hạnh phúc biết bao với ý nghĩ “mình đã trở thành mẹ”.
THU ĐIỆP