Menu Đóng

15-17.5.2015: Chúng tôi thực sự gọi đây là 48 giờ vàng ngọc

Đó là cuộc sanh mà tôi trong tâm thế ngàn cân treo sợi tóc. 48 tiếng trôi qua lạnh gáy và vỡ oà đến phút cuối.

Nhận được điện thoại báo rằng người chị (đang mang thai) của người bạn vừa nhập vào cấp cứu của bệnh viện Hùng Vương vì ra máu âm đạo lúc 1 giờ sáng thứ sáu. Tôi tức tốc chạy ngay vào bệnh viện để theo dõi sản phụ. Thai còn non tháng (32 tuần) nhưng lại có quá nhiều yếu tố nguy cơ đi kèm. Đó là những yếu tố làm tôi ở trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc: nhau bám mép, thai chậm tăng trưởng trong tử cung, ối vỡ và ra máu mức độ trung bình đến nhiều, đã bước vào giai đoạn chuyển dạ sinh.
Đây không phải là tình trạng hiếm gặp đối với một bác sĩ sản phụ khoa. Tuy nhiên nếu nói là dễ dàng lướt qua thì không ai dám mạnh miệng nói được. Đây là một tình trạng nhiều nguy cơ. Trong khoảng thời gian sản phụ nằm theo dõi tại phòng sanh, tôi đã tranh thủ mỗi 2-4 giờ xuống phòng sanh thăm bệnh và theo dõi, cũng như nhờ các nữ hộ sinh tại phòng sanh báo ngay khi có biến cố bất lợi. Tôi đã “dọn vào ở trong bệnh viện, túc trực như chở vợ đi sanh”.
48 tiếng đồng hồ trôi qua là 48 tiếng vàng ngọc. Gọi là vàng ngọc vì để cho chúng tôi đủ thời gian để dùng thuốc gây trưởng thành phổi thai nhi. Giúp tăng khả năng sống của bé sau sinh. Cơn gò tử cung đã được kiểm soát tốt cho đến giờ thứ 46 tính từ thời điểm bắt đầu ra máu âm đạo. Cơn gò tăng lên làm sản phụ chảy máu nhiều hơn và hội đủ chỉ định mổ lấy thai. Cuộc mổ diễn ra khá thành công. Chúng tôi đã đón lấy em bé khoảng 0 giờ 30 sáng ngày Chủ nhật. Do em bé còn non nên chúng tôi quyết định gửi em bé vào khoa Nhi sơ sinh của bệnh viện để theo dõi và chăm sóc. Em bé đã được nuôi dưỡng tốt và áp dụng biện pháp Kangaroo tiếp xúc giữa mẹ – con. Em bé đã về với gia đình sau đó 1 tuần.

Qua trường hợp này tôi phát hiện rằng:

  • Bác sĩ tại nơi chị này đang khám không hề thông tin cho chị biết những vấn đề nguy cơ của chị ấy
  • Sản phụ không khám thai đúng lịch hẹn của bác sĩ
  • Hạn chế về cơ sở vật chất tại cơ sở y tế là một trong những yếu tố góp phần vào thiếu sót này
  • Chị sản phụ đã được tư vấn rằng phải mổ lấy thai ngay khi nhập vào bệnh viện địa phương. Tôi không đánh giá hay nhận xét gì đến quyết định này đúng hay chưa đúng, tôi tôn trọng quyết định này của bác sĩ đã thăm khám và đánh giá tình trạng của chị. Và vì như tôi đã nói đây là tình trạng có nhiều nguy cơ nên có lẽ chuẩn bị tốt vẫn có nhiều lợi ích hơn

Qua trường hợp này tôi muốn nói rằng:

  • Sản phụ đi khám thai nên khám định kỳ theo lịch của bác sĩ
  • Sản phụ nên lựa chọn bác sĩ đáng tin cậy để được tư vấn kỹ lưỡng những vấn đề mình gặp phải trong thai kỳ
  • Sản phụ có yếu tố nguy cơ nên được chăm sóc tốt hơn, kỹ hơn, tư vấn nhiều hơn và luôn trong tình trạng sẵn sàng đối phó các biến cố bất lợi có thể xảy ra
  • Bên cạnh một đội ngũ bác sĩ sản phụ khoa tốt, cần có một đơn vị Nhi sơ sinh hoạt động hiệu quả để phối hợp cứu lấy những em bé non tháng
  • Thực trạng là tại Việt Nam, cơ sở y tế chưa có sự phát triển đồng bộ, chúng ta cần nhìn nhận và từng bước cải thiện nó

Qua bài viết này tôi muốn gửi lời cảm ơn đến:

  • Các bạn của tôi, người đã tin tưởng lựa chọn tôi chăm sóc sức khoẻ cho người thân của mình
  • Bs Huỳnh Xuân Nghiêm, Bs Hoàng Lê Minh Hiền, người đàn anh, đàn chị đã cùng tôi chia sẻ 48 giờ thăng trầm với sản phụ
  • Khoa Nhi sơ sinh, bệnh viện Hùng Vương đã làm rất tốt chuyên môn của mình, đã giúp chúng tôi cứu lấy em bé
  • Chị sản phụ, người luôn tin vào những quyết định của tôi, chúng tôi đã có rất nhiều thời gian và nhiều lần trao đổi với nhau về tình trạng của chị
  • Người chồng rất yêu vợ, thương con, anh đã điện thoại cho tôi để hỏi thăm sức khoẻ của chị vào những lúc anh về nhà nghỉ lấy đồ hoặc mua đồ cho chị
  • Và cuối cùng, cảm ơn con, em bé của ngày hôm đó đã chào cuộc đời này bằng tiếng khóc giòn giã. Tiếng khóc của con là tất cả những gì êkíp mổ chờ đợi. Tiếng khóc ấy cho chúng tôi biết bé khoẻ.
  • Hôm nay, tôi viết những dòng này, chuyện đã xảy ra lâu rồi nhưng như vừa mới xảy ra vậy. Sau một đêm trực, tôi vẫn thường trầm lắng lại và nghĩ đến những điều mình trải qua. Điều đó đơn giản là để chính tôi dành thời gian nuôi dưỡng trong tôi tình yêu với cái nghiệp mà tôi đã chọn.

Bài liên quan